Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ chọn lọc hay nhất
Mục lục bài viết
1. Dàn bài cảm nghĩ về nụ cười của mẹ
1.1. Mở bài
– Giới thiệu về nụ cười của mẹ
– Cảm nghĩ chúng về nụ cười của mẹ: nụ cười hiền từ, ấm áp, tràn ngập yêu thương…
1.2. Thân bài
* Miêu tả về nụ cười của mẹ:
– Đôi môi trái tim, hàng răng trắng và đều như bắp, má lúm đồng tiền.
– Nụ cười mẹ dịu dàng, hiền hậu.
– Nụ cười mẹ duyên dáng, tươi như hoa.
* Sắc thái nụ cười của mẹ:
– Nụ cười của mẹ đem lại sự ấm áp và niềm tin tưởng cho em.
– Nụ cười tràn ngập sự yêu thương luôn dành cho em.
– Nụ cười mẹ là sự khích lệ, động viên, sánh bước đồng hành cùng em.
– Nụ cười mẹ là sự tha thứ, bao dung mỗi khi em mắc lỗi.
* Nụ cười của mẹ đối với mọi người xung quanh:
– Động viên những người xung quanh vượt qua khó khăn.
– Mang lại sự ấm cúng cần có cho không khí gia đình
– Tạo ra nhiều mối quan hệ thân thiết với hàng xóm xung quanh.
– Những kỷ niệm với nụ cười của mẹ:
+ Nụ cười theo em từ những ngày đầu cắp sách tới trường.
+ Khi em bị điểm thấp, em mắc lỗi nụ cười ấy lại hiền từ, tha thứ cho em.
+ Nụ cười tươi rói mỗi khi em được điểm cao.
1.3. Kết bài
-Cảm nghĩ của em về nụ cười của mẹ.
2. Bài làm chi tiết cảm nghĩ của em về nụ cười của mẹ
Trong lời bài hát “Mẹ yêu” có đoạn:
“Sinh con ra trong bao nhiêu khó nhọc
Mẹ yêu con hơn yêu cuộc sống
Mong cho con luôn luôn ngoan hiền giấc no say
Vì đàn con thơ ngây bao yêu dấu
Đã hy sinh cho con bao nhiêu tuổi đời
Mẹ đã bên con, mẹ đã cho con lớn lên”.
Như lời bài hát, mẹ luôn là người phụ nữ tuyệt vời nhất của cuộc đời tôi. Tôi yêu mọi thứ từ mẹ, từ dáng hình, tính cách và có lẽ đối với tôi, điều đẹp đẽ tuyệt vời nhất chính là nụ cười của mẹ.
Mẹ là người phụ nữ tuyệt vời, người đã có công sinh thành, nuôi dưỡng chúng tôi. Mẹ luôn là bờ vai vững chắc để tôi luôn tựa vào mỗi khi gặp chuyện buồn, cũng là nơi tôi luôn sà vào với mỗi niềm vui. Tình yêu của mọi bà mẹ dành cho những đứa con của mình xuất phát từ những giản đơn, bình thường nhất, nó có thể là món con thích ăn nhất, hay những bộ quần áo được giặt sạch sẽ, thơm tho, hay những đồng quà , tấm bánh mỗi khi mẹ đi chợ về,.. tất cả những điều đó cũng khiến tôi cảm thấy hạnh phúc. Nhưng có lẽ trân quý hơn cả chính là nụ cười của mẹ.
Mẹ tôi năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, mẹ chỉ là một nông dân bình thường. Hằng ngày mẹ luôn bận rộn với công việc đồng áng, có khi đến tối muộn mới về. Tuy nhiên mẹ luôn dành thời gian nhiều nhất có thể cho gia đình, yêu thương, chăm sóc cho con cái. Mẹ tôi không xinh đẹp như những bà mẹ khác, da không được trắng, mũi lại chẳng dọc dừa, đôi mắt không phải mắt bồ câu, lông mày chẳng phải lá liễu, nhưng tôi vẫn thấy mẹ tôi thật xinh đẹp. Bởi mẹ có má lúm đồng tiền, đôi môi trái tim và một hàm răng trắng đều như bắp. Chính điều đó đã khiến mẹ trở nên duyên dáng không kém gì những người phụ nữ khác. Tuy bận bịu với công việc đồng áng nhưng mẹ vẫn luôn dành thời gian cho tôi, tôi cảm nhận được điều đó qua những bữa cơm ngon, qua những bộ đồng phục sạch sẽ, thơm tho, qua những cái gãi lưng mỗi tối của mẹ. Và đặc biệt chính là nụ cười hiền từ của mẹ.
Có lẽ ngay từ khi lọt lòng, hình ảnh mà mọi đứa trẻ đều ghi nhớ mãi là nụ cười của cha mẹ, nụ cười tràn ngập sự hạnh phúc, tình yêu thương. Nụ cười của mẹ luôn ở bên tôi từ trước tới nay. Nụ cười mẹ bên tôi từ lúc tôi chào đời, đến lúc tôi chập chững biết đi, biết nói, từ lúc tôi cắp sách tới trường,… cho đến bây giờ nụ cười mẹ vẫn ở bên tôi. Tôi còn nhớ những ngày vào lớp một, lúc đó cùng mẹ đi mua sách vở mới, cặp sách mới, cùng mẹ bước chân vào một chân trời mới. Lúc đó mẹ đã cười thật tươi và nói với tôi rằng ” Đi đi con, mẹ luôn ở bên con!” Lúc đó nụ cười tôi trông hiền từ, ấm áp làm sao. Nụ cười đó như tiếp thêm động lực cho một con bé sáu tuổi chân ướt chân ráo bước vào một chặng đường mới. Rồi mỗi lần tôi được điểm cao hay có chuyện gì đó vui, nụ cười hiền từ ấy lại rạng rỡ, tươi vui như chia sẻ niềm vui với tôi, tiếp thêm dũng khí cho tôi phấn đấu. Có những lần tôi mắc lỗi, vẫn là nụ cười tha thứ, bao dung cho những lỗi lầm của tôi, nhưng tôi biết sau những nụ cười ấy là nỗi buồn man mác nơi khóe mắt, nhưng rồi ngày hôm sau nụ cười tươi rói, ấm áp ấy lại khích lệ, động viên tôi. Nụ cười của mẹ dù nghiêm khắc hay trìu mến cũng đã đồng hành cùng tôi qua bao nhiêu năm tháng, luôn ủng hộ, động viên những gì tôi làm, tôi càng thêm trân trọng nụ cười của mẹ hơn.
Đó là đối với gia đình tôi, còn đối với hàng xóm mẹ luôn chan hòa, cởi mở với mọi người xung quanh nên ai cũng yêu quý mẹ. Mẹ vui tính lại hòa đồng, nụ cười của mẹ luôn là những lời động viên, những lời hỏi han, tâm sự với mọi người xung quanh. Tôi còn nhớ có lần tôi bị điểm thấp, và đã nói dối mẹ và khi cô giáo gọi điện cho mẹ, mẹ chỉ nói nhỏ nhẹ rằng tại sao lại nói dối mẹ. Lần đầu tiên tôi nói dối mẹ, tôi thấy mẹ buồn lắm, bữa cơm hôm đó mẹ bỏ giữa chừng. sáng hôm sau tôi đã xin lỗi mẹ và hứa lần sau không nói dối mẹ nữa. Mẹ cười hiền từ, âu yếm và nói rằng ” Ai cũng có những sai lầm mắc phải miễn là con biết sai và biết sửa là mẹ vui rồi”. Mẹ xoa xoa đầu tôi, mắt mẹ nheo lại, đó là nụ cười của hạnh phúc, của sự bao dung mà mẹ dành cho tôi mặc dù tôi đã phạm lỗi.
Nụ cười của mẹ đẹp hơn bất kỳ thứ gì, bởi vì nó còn chứa tình yêu thương, sự kỳ vọng, sự ngọt ngào êm dịu dành cho tôi. Nụ cười của mẹ như một liều thuốc thần tiên, nó có thể khiến chúng ta vui vẻ, lại khiến chúng ta đáng để suy nghĩ. Nụ cười mẹ làm tan chảy bao phiền muộn, lo âu, buồn bực, nụ cười ấy lại truyền thêm động lực, niềm tin, hy vọng cho chúng ta.
Càng nghĩ tôi càng cảm thấy bản thân mình thật may mắn. May mắn vì được xuất hiện trên đời, may mắn vì được làm con mẹ, may mắn vì có được sự che chở, ấm áp mà mẹ trao. Tôi cảm thấy thật hạnh phúc vì có nụ cười của mẹ đồng hành cùng mình qua quãng thời gian dài, qua những khó khăn, qua những vui vẻ,… tất cả đều có mẹ động viên, khích lệ. Tôi tự hứa rằng sẽ phải học hành thật chăm chỉ để không phụ lòng mẹ, để nụ cười ấm áp kia mãi thường trực trên môi, để mẹ mãi luôn bên tôi và mỉm cười thật tươi, thật rạng rỡ.
Tôi nghĩ không riêng gì tôi, mà tất cả mọi người đều cảm thấy thật may mắn được sinh ra và lớn lên trong tình yêu thương vô bờ bến của mẹ. Mẹ tôi hay mẹ các bạn, dù chỉ là người phụ nữ bình thường, có thể không xinh đẹp, không làm nghề cao sang, nhưng đó là Mẹ, là mẹ của mỗi chúng ta. Sự nuôi nấng, dạy dỗ chúng ta được mẹ đánh đổi bằng cả tuổi xuân, bằng những nếp nhăn, những vết đồi mồi trên khóe mắt, trên gò má mẹ. Ấy vậy, mẹ chẳng một lời oán trách, kêu than, ngược lại còn yêu thương chúng ta vô điều kiện. Thời gian đã lấy đi nụ cười kia, tuy không còn xinh đẹp như trước nhưng nó vẫn ấm áp như ngày nào:
“Ví mà tôi đổi thời gian được
Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười”.
( Nhà thơ: Trần Trung Đạo)
Hy vọng bài viết trên của Luật Minh Khuê đã cung cấp cho quý bạn đọc những kiến thức hữu ích, trân trọng cảm ơn quý bạn đọc đã quan tâm theo dõi.